Nhà thờ gỗ Kon Tum – giấc mơ gỗ giữa đại ngàn

STNN - Có những chuyến đi chẳng hẹn trước, chỉ một khúc cua đất đỏ bất ngờ mở ra, bạn thấy mình đứng trước một công trình đã sống hơn trăm năm với gió núi và nắng cao nguyên – Nhà thờ gỗ Kon Tum.
nha-tho-go-kon-tum-stnn-3-1762237647.jpg
 

Đời phượt, nhiều khi rong ruổi hàng ngàn cây số chỉ để tìm một khoảnh khắc khiến tim mình đứng lại. Và ở đây, giữa lòng Kon Tum, khoảnh khắc ấy chính là khi nắng chiều xiên qua những ô cửa gỗ, vẽ thành những vệt sáng lung linh trên sàn nhà đã mòn dấu chân bao thế hệ.

Người ta bảo nhà thờ này là sự hòa quyện Đông – Tây. Tôi thì thấy nó giống như một kẻ lữ hành phương xa, lạc bước vào Tây Nguyên, rồi chọn cách sống chung với núi rừng: không ồn ào, không phô trương, chỉ đứng lặng lẽ bằng gỗ, bằng niềm tin, và bằng cái hồn hiền lành của đất đỏ.

nha-tho-go-kon-tum-stnn-2-1762237647.jpg
 

Bước vào bên trong, từng tiếng “cót két” dưới chân nghe như bản nhạc kể về thời gian. Gỗ cà chít đen bóng vì tuổi, nhưng vẫn cứng cỏi như tính cách người Tây Nguyên. Ngẩng lên là tháp chuông cao vút, buổi chiều chuông ngân, âm vang theo gió, len lỏi qua những hàng cây, khiến ta có cảm giác cả núi rừng cũng đang thở chung nhịp.

nha-tho-go-kon-tum-stnn-1-1762237647.jpg
 

Nhà thờ gỗ không chỉ để ngắm. Nó để ta hiểu rằng có những công trình chẳng cần thép, bê tông, chỉ cần bàn tay và niềm tin con người, vẫn đủ sức thách thức cả trăm năm. Và trong cuộc đời, có lẽ ta cũng nên sống như thế: mộc mạc nhưng bền bỉ, giản dị nhưng đứng vững trước bao bão dông.

Ngồi ở bậc thềm, nhìn dòng người ra vào – người Kinh, người Ba Na, khách du lịch, trẻ con chạy chơi – tôi chợt thấy nhà thờ này chính là một cây cầu vô hình. Nó kết nối quá khứ với hiện tại, bản địa với phương xa, đức tin với đời sống thường ngày. Giống như những chuyến đi: ta không chỉ đi để đến một nơi, mà để tìm thấy chính mình trong cái giao thoa kỳ diệu ấy.

nha-tho-go-kon-tum-stnn-4-1762237647.jpg
 

Với phượt thủ, có những nơi phải đến bằng mọi giá, vì chỉ khi đứng ở đó, bạn mới hiểu vì sao mình đi. Nhà thờ gỗ Kon Tum là một nơi như thế. Giữa đại ngàn đất đỏ, nó đứng đó, không mời gọi, không níu chân, nhưng ai đã một lần ghé qua sẽ mang theo một nỗi nhớ dai dẳng.

Nói thật, đừng chỉ “check-in” vài tấm ảnh rồi vội vàng đi tiếp. Hãy thử ngồi lại, hít một hơi gió cao nguyên, nghe tiếng chuông ngân trong lồng ngực. Biết đâu, bạn sẽ nhận ra: hạnh phúc không phải ở đích đến xa xôi, mà nằm ngay trong khoảnh khắc mình ngồi im giữa một ngôi nhà thờ gỗ trăm tuổi, để mặc đất trời ôm lấy.

Đời vốn ngắn, đường thì dài. Nếu bạn đang chần chừ, hãy cứ xách xe mà đi. Biết đâu, hành trình tìm kiếm một chút bình yên của bạn sẽ bắt đầu từ chính ngôi nhà thờ gỗ lặng lẽ ấy, giữa đại ngàn Tây Nguyên.

Nhân Xanh